[Phân tích Game] Rì viu mùa Olympic: bắn đạn, tạt hình, nhảy dây, thẩy đá, bắt trốn, đá dế, thả diều.

Đánh giá bài viết này

IMRCCENTER xin giới thiệu bài viết “Rì viu mùa Olympic: bắn đạn, tạt hình, nhảy dây, thẩy đá, bắt trốn, đá dế, thả diều.”

Ôkê, hơm nay tui tạm gián đoạn mấy bài rì viu game đang viết phân nửa lại. Tui chuyển sang rì viu Thế Vận Hội xóm Nhà Máy giao lưu trường Tiểu Học của tui tầm 20 năm về trước nhen. Trong khuôn khổ hoạt động hàng loạt các bộ môn từ thể lực cho tới khéo léo, mang đậm tính chiến thuật cũng như kĩ thuật. Các bộ môn được lựa chọn hết sức đặc trưng miền Tây, không giới hạn hạng cân độ tuổi gì hết nghen. Ai có sirô, nước mía, bánh lọt, mủ gòn gì cứ cụng ly với tui, dzoooo!!!!

Bắn đạn

Bộ môn đầu tiên dành cho các xạ thủ: Bắn Đạn! =)) Đây là môn mà tập luyện là phụ, năng khiếu mới là chánh. Tại sao nói vậy? Để kể cho nghe, hồi xưa có thằng Cường, dạng đầu to óc như trái nho. Nó trong băng bốn thằng: Cường, Hào, Bá, Đạo. Nghe cái tên là biết chuyên đi phá làng phá xóm rồi. Nó nhỏ tuổi nhất, bự con nhất, mà cũng chậm tiêu nhất nữa. Chuyên manh động, chơi ngu mà bỏ chạy sau cùng. Nhiều khi gây gổ bị “địch” bắt đi đánh thấy mịe, để anh hai nó chạy ra cứu. Nó có tài thiện xạ bẩm sinh. Mới 9 10 tuổi mà ném xoài, ném chó chớ bao giờ trật. Cứ việc: con chó nhà ông Hai sủa tao, là ẳng một cái nó chọi báo thù cho anh em liền =)).

Và ra bắn đạn nó không đối thủ. Trời sinh cường lực, bắn xa, mạnh, mà chuẩn vê lờ. Viên đạn nó bay ra có độ xoáy, đá bay hết đạn địch. Đạn địch văng hết rồi mà viên đạn nó còn xoáy tròn trên cát ai thấy cũng tán hồn khiếp đảm. Nhưng nó khờ, nên chỉ quanh quẩn trong xóm. Thằng anh họ nó hơn nó 2 tuổi là thằng Khương đầu bự. Thằng này trời sinh máu kinh doanh lọc lừa, bèn nghĩ ra kế đầu tư mua đạn xịn cho nó đi thách đấu xóm bên cạnh. Viên đạn xịn nó xấu quắc đục ngầu à. Nhưng nó cứng dã man. Thằng Cường bắn là bể nát đạn đối phương. Thế là thằng anh làm quân sư thằng em làm tướng, qua bảy ải chém sáu tướng, tiền thắng độ mua bánh ăn không hết. Về sau tụi kia biết mánh mua đạn xịn, nhưng vẫn thua vì thằng Cường bắn onehit không hà. =)))))

Tạt hình

Kế đến là trò tạt hình. Sở trường của tui đây rồi. Nói nào ngay, tại mê truyện tranh mà nhịn ăn bánh mua quá trời hình Son Goku với Thủy Thủ Mặt Heo, tui có một đống luôn. Tụi kia thì thích Ngộ Không, hay mấy ông Rambo này nọ. Chiều là sân ximăng ngay Nhà Máy trở thành chiến trường chính. Bí quyết nó nằm ở công cụ tạt là chiếc dép các bạn ạ. Thằng nào mang dép Bitis bánh da lợn là xác định thua hết hình nhé, vì nó nhẹ hều trơn lùi à. Các vũ khí được ưa chuộng là dép lào (loại cao su dỏm của Thái) nặng thấy cha. Chọi trúng là bể đầu chứ chẳng chơi. Dép tổ ong, loại này có các lỗ khí động học nên nó xoáy. Đế nó lại dày, dễ quét hết hình thừa ra khỏi ô lém.

Loại toy dùng là vũ khí tối thượng: dép quai ngang Thái, loại đế bằng cao su đúc màu đen, quai ngang màu trắng, có bốn sọc Adidép màu xanh dương đậm. Loại này hình thể nó cân bằng lắm, vì quai nó nhẹ nên rất khó lật. Đế nó bằng rang hà, nên nó bay sát mặt đất không bị hổng. Cái quai nó lại to nên khi nó quét ngang tiếp xúc với cả chồng hình, làm tất cả văng tán loạn ra ngoài rất ác chiến. Chỉ một chiếc dép mà tui định giang sơn, làm say đắm biết bao nhiêu mỹ nhơn thò lò mũi xanh =)). Đây cũng là game gatcha đầu tiên tui chơi, khi random về biết bao nhiêu hình phế thải như Hoàng Châu Cách Cách, Tam Tạng, tới bao hiêu hình SSR như Tôn Ngộ Không mặc hoàng kim giáp, Năm Anh Em Siu Nhơn Khủng Long, Son Goku tóc vàng… =)))))

Nhảy dây

Dĩ nhiên phải có trò của con gái. Xóm tui được cái tân kỳ lắm, không phân biệt nam nữ. Cất nhà chòi, cò cò này nọ con trai chơi hết. Có bè lũ là ham vui bất kể. Nhưng trò trai gái combat chung hay nhất là nhảy dây. Hai đứa xìm bao (kéo búa bao) thua là cầm dây. Đứa nào nhảy không qua là phải thế chỗ. Tụi tui có cái trò là “cặp bồ”, tức là chơi theo kiểu team 2 đánh cả thế dới. Cùng team được quyền chằng dây cho đứa kia nhảy qua. =)) Tui chuyên giành chung team với con Ngọc lùn. Nó lùn, chân nó ngắn, mà nó dẻo dã man. Nó đá chân là ngón cái chạm đỉnh đầu. Thế là Ngọc cứ việc chằng cái dây điệu nghệ theo tư thế mua bale còn mình phóng qua =))))). Mấy team khác dò dài, bắt trớn thấy mịe mà tới mức dây ngang dú là tụi nó chào thua rồi. Hê hê hê.

Thảy đá

Trò này tui không nhanh tay lẹ mắt bằng mấy nhỏ con gái. Cũng vẫn con Ngọc best nhứt. Bộ đá năm cục của nó mòn tới tròn nhẵn luôn là biết ở nhà nó try hard cỡ nào rồi. Nó chỉ làm rớt khi nào nó mỏi thôi, chứ hiếm khi nó chụp vuột hay không theo kịp luật vạn vật hấp dẫn của Isacc Newton cả.

Bắt trốn

Bắt trốn là một trò chơi thịnh hành, đậm chất thám tử lừng danh Conan. Thường là phải khoanh vùng sân chơi kẻo nó chạy vô WC đóng cửa thì trời mà kiếm. Khu nhà máy xay lúa về đêm rất nhiều ngóc ngách và tối thui, tụi tui gọi là 12 cửa ngục. Chơi trong đó mới gọi là creepy, cam đoan Out Last hay Sillenl Hill đồ bỏ. Đang núp hay có kiểu bóng người vụt qua sau lưng quay lại không thấy ai. Sợ mà không dám la. Hoặc cảnh đi tìm mà tìm hoài không thấy, có mình ênh đứng trong cái nhà kho chà pá tranh tối tranh sáng, mấy hình thù trăng chiếu xuyên qua mái tôn vênh vẹo rất kinh hãi. Sợ hơn nữa là bắt được hết mà thiếu một đứa. Cả nhóm đi tìm la lối um trời chó sủa rượt chạy mà vẫn không thấy đứa kia. Sau mới biết má nó véo tai lôi đầu về ngủ rồi. =)))))

Đá dế

Đá dế là một trò mà sau này Pokemon hay Digimon, Monster Hunter Story phải kêu bằng cụ. Nhà huấn luyện phải đi vô bụi cỏ, lỗ cống, công viên nghe tiếng kêu rồi tìm hang hoặc chỗ dế trốn mà bắt. Pokeball là cái bọc nylon. Khi về phải phân loại, dế mái thì vất hoặc nuôi cho làm vợ dế trống. Dế chiến thì hung hăng nhất là dế lửa, to con nhất là dế than. Các con dế mèn phiêu lưu ký thì quăng. Nuôi bằng rau càng cua mọc đầy vườn. Phải train cho dế khỏe + hiếu chiến. Có mấy cách như cầm râu quay cho nó chóng mặt, nó sẽ điên lên cắn rất ghê. Lấy tóc se lại ròi phe phẩy vào râu nó. Hoặc lấy cái chân nhang gắn vào lớp giáp trên cánh, thổi phù phù vào mặt nó thì nó gáy re re sửng cồ đập cánh. Khi thả vào chậu là nó cạp con kia túi bụi. Cái càng con dế cắn khá đau. Mà, tới mùa dế mới có dế để bắt, nghen. Hồi xưa nhớ cảnh ra đườnh gặp từ lớn tới nhỏ tụm tụm cầm bao nylon chui chui vô bụi là biết toàn Nhà Huấn Luyện đây rồi!

Thả diều

Trò cuối cùng: thả diều. Trò này dễ đánh lộn lắm, vì bọn ranh hay có chiêu cứa dây diều đối phương. Con nào cứa mà băng (rơi) là xem như chiến lợi phẩm. Nhiều thằng nhà khá giả có mấy con diều vừa to vừa đẹp, mới mang ra đồng thả bay bay là bị lũ xóm lao động chơi diều Diều Hâu cứa dây. Hồi đó chơi diều tre bọc Nylon không à. Đa số tự làm hoặc ba má làm cho chơi. Mấy thằng quỷ chuốt cây tre cho nhọn, cho bén, lại bẻ lưỡi lam gắn vô, thấy con nào đẹp là cho sáp lại cứa dây người ta. Bên kia hiền thì khóc lóc chạy về. Bên kia mà dữ thì xảy ra oánh lộn. Diều nó có mùa, phải chờ mùa gió thổi về thì mới chơi được. Diều con bướm, diều hình thoi, diều hình chim ưng được ưa chuộng. Tui thích con hình thoi nhứt, tại nó dễ làm mà còn dễ bay cao. Nhưng bay cao nhất là con diều cá mập. Con đó bằng vải dù, mắc tiền lắm. Bay phải cả trăm mét, gió giật cọng dây nặng chì luôn mà không rớt…

Mấy đứa bạn hồi đó, chơi cùng tui mấy mùa vận hội đó, đứa thì làm bốc vác, đứa mới cưới vợ, đứa làm giám đốc, đứa làm bác sĩ, đứa bán tạp hóa ở chợ. Còn tui, ngồi viết, nhắc nhớ thời mà ipad với smartphone chưa có trên đời.

-Khang-

Đánh giá bài viết này

Trả lời